Xóm Chùa Chương 5 (Tác giả Alain Bảo Phán)

Mộng

Nửa tỉnh, nửa mơ, nửa mộng đời

Nửa cười, nửa khóc, nửa tương tư

Một nhận. một cho, một niệm mất

Một thoáng, chợt như cả một thời

Bảo Phán March 16, 2021

… Đang lơ ngơ đứng nhìn con heo trong chuồng, thằng Hòa hơi giựt mình vì tiếng hỏi sau lưng:

              – Lâu quá mới thấy con lên chùa.

Thầy Dũng đang cặm cụi quét lá mỉm cười hiền từ nhìn thằng Hòa. Nó chấp tay:

              – Dạ con chào thầy. Hôm nay giỗ ông ngoại con.

Giọng Huế êm dịu của thầy từ tốn:

              – Rứa hả ? nhanh thật. Mới đây mà đã 1 năm.

Rồi thầy hỏi tiếp:

              – Ủa ! sao chưa thấy mẹ và bà ngoại con ?

              – Dạ, thưa thầy. Mẹ con và bà ngoại lên sau.

Thầy Dũng chợt chuyển câu chuyện qua đề tài mới:

              – Hòa, năm ni học lớp mấy rồi con ? Thầy thấy con cao hẳn lên.

Thằng Hòa quen thuộc bước vào góc bếp lấy thêm một cây chỗi, vừa quét vừa trả lời:

              – Dạ lớp 12 rồi thầy. Con năm nay 17 tuổi.

              – Nhanh quá ! ráng học nhe con.

              – Dạ,Cám ơn thầy.

Thằng Hòa chợt reo lên:

              – Thầy ơi, sao con heo này bự vậy. con nghĩ nó to gấp đôi mấy con heo bình thường.

              – Con heo này nhà chùa nuôi lâu lắm rồi. Nó già lắm. nếu tính như tuổi người thì nó chắc tương đương cả 100 tuổi.

              – Mai mốt nó chết thì chùa cũng chôn nó như người hả thầy ?

              – Đúng rồi con. Dạo ni nó yếu lắm, ăn rất ít – rồi chỉ nằm lim dim thở.Thầy nghĩ chắc kiếp sau nó sẽ không làm súc vật nữa.

Đến đây tự nhiên bầu không khí chợt im lặng, hai thầy trò lặng lẽ quét lá. Vài cơn gió thổi nhè nhẹ làm giảm hẳn cái nắng gắt của buổi trưa hè.

Quãng Hương Già Lam là một ngôi chùa quen thuộc của gia đình thằng Hòa. Nghe mẹ nó nói, cả dòng họ tổ tiên họ ngoại được thờ ở đây. Ngoài ra còn có nhiều bà con họ hàng xuất gia ở chùa này. Thầy Dũng là một trong số đó. Cứ mỗi năm vào những ngày rằm quan trọng, gia đình bà con xa gần của thằng Hòa đều kéo lên chùa. Được lên chùa nhiều,dần dà “mưa dầm thấm lâu”, Hòa trở nên mê mẫn và thuộc lòng những câu kinh, bài chú của quí thầy, quí cô. Nhà ông bà ngoại nó bây giờ, cũng thường là nơi trú ngụ của quí thầy cô từ khắp nơi.

              Ni cô Diệu An đến “tạm trú” cũng đã hơn tuần nay. Bà ngoại Hòa nấu riêng cho cô một vài món ăn chay, lâu lâu lại bắt Hòa bưng lên cho cô. Ngoài việc tụng kinh nho nhỏ mỗi tối trong một góc phòng, chiều chiều ni cô Diệu An chăm chỉ đi bộ ra tận đường Cường Để để học thêm Anh Văn.

Nhiều lúc thằng Hòa tò mò hỏi:

              – Cô đi tu, học Anh văn chi vậy ?

Với nụ cười hiền hòa ngây thơ, cô Diệu An trả lời:

              – Học để đi Mỹ đó anh Hòa.

Cô Diệu An còn trẻ lắm chắc cũng trạc tuổi thằng Hòa. Có lần nó đánh bạo hỏi:

              – Ni cô năm nay mấy tuổi rồi ?

              – Em 16 rồi. Em vào chùa từ lúc sơ sinh. Sư bà sư phụ em nuôi em từ đó đến nay.

              – Vậy ba mẹ cô đâu rồi ?

              – Dạ em không biết. Sư bà lượm được em trước sân chùa, rồi nuôi luôn.

Thằng Hòa gật gù tỏ vẻ hiểu biết:

              – Hèn chi hôm bữa Hòa thấy có Sư bà đến thăm ngoại, chắc là gửi đồ tiếp tế cho cô phải không ?

              – Đúng rồi, thỉnh thoảng sư phụ ghé thăm.

Ngôi chùa nơi ni cô Diệu An tu ỡ mãi tận Huế. Nghe đâu chính quyền địa phương kiếm cớ tịch thu, phân nữa chùa làm hợp tác xã sản xuất phân, còn phân nữa kia cấp cho ông chủ tịch quận. Thế là thầy trò phải gồng gánh nhau vào Sài gòn tị nạn, mỗi người ở trọ một nơi.

Bà ngoại nói Sư bà là bà con xa của ông ngoại, nên sư bà tạm gửi ni cô Diệu An ở nhà ngoại.  Có lẻ ni cô Diệu An nhớ chùa lắm, nên lâu lâu cứ đi ra đi vô, mắt nhìn bâng quơ về phía chân trời. Thỉnh thoảng ni cô lại ngồi lẩm bẩm đọc kinh ngoài hiên, dưới bóng mát của hàng cây vú sữa. Lâu lâu, cô lại đi bộ thiền hành từng bước chậm rãi, vòng quanh khung viên hàng rào nhỏ nhắn đầy bông sứ.

Hôm nay được thằng Hòa chở lên chùa Già Lam ăn giỗ ông ngoại, Ni cô Diệu An mừng lắm. Cô hết vào chánh điện tụng kinh niệm phật, lại mượn vài quyễn kinh sách ra ngoài sân, ngồi đọc say sưa.

Thằng Hòa quét lá xong, nó xin phép thầy Dũng ra chơi ngoài sân. Ngồi xuống một tảng đá cạnh cây đa già, Hòa nheo mắt nhìn ni cô Diệu An đang chăm chú vào quyễn sách, nó hỏi:

              – Cô đọc gì vậy ? hay hông ?

              – ” Câu chuyện dòng sông”  của Hermann Hesse, do Ni sư Thích Nữ Trí Hải dịch. Hay ơi là hay.               Anh Hòa đọc chưa ?

            – Chưa đọc, nhưng nghe cô khen vậy, chắc chút nữa mượn đem về nhà coi.

            – Cô học ở đâu mà giỏi Tiếng Anh vậy ? lâu lâu Hòa lại thấy cô cầm 1 quyễn sách Anh ngữ đọc.

            – À, hồi nhỏ được sư bà dạy. Sư bà trước khi đi tu tốt nghiệp khoa sinh ngữ tại trường đại học.

            – Giỏi quá ta. Vài bữa, chữ nào không biết, câu nào không hiểu Hòa sẽ hỏi cô.

Bữa cúng giỗ ông ngoại hôm đó, ni cô Diệu An được phép đứng sau quí thầy cùng niệm phật tụng kinh phụ họa. Khuôn mặt cô thành khẩn, đôi mắt sáng trong đầy nghị lực, hai tay chấp lại hướng về tượng phật ở chánh điện.

Thằng Hòa nhìn bộ dạng trang nghiêm của cô Diệu An, nó tự nhủ: ” Cô không có chùa, lại không có hộ khẩu, không biết tu ở đâu đây.” Nghĩ tới đây, nó chấp tay lẩm nhẫm: ” Cầu cho ni cô sớm được ước nguyện đi tu.”

Trên đường chở ni cô Diệu An về nhà, cô vui lắm nói chuyện luyên thuyên, nhất là luôn nhắc thằng Hòa chở cô lên chùa Già Lam vào rằm tháng tới. Vừa đến nhà, chưa kịp xuống xe thì nghe cái giọng oang oang của thằng Nam bên kia building:

            – Thằng Hòa bữa nay chở ni cô nghe !!!

Hòa bực mình quay lại nhíu mày:

            – Nam, cái miệng mày thật là nhiều chuyện.

Nói xong nó thản nhiên dắt xe vào nhà, bỏ mặc thằng Nam đứng ngơ ngác nhìn theo. Buổi tối hôm đó, sau khi Hòa đọc xong “Câu chuyện dòng sông”, Nó và cô Diệu An bàn luận sôi nổi về cuộc đời của thái tử Tất Đạt Đa, nhân vân chính trong truyện.

            Từ ngày có cô Diệu An “tạm trú”, Hòa có thêm nhiệm vụ mới là khóa cổng nhà thật kỷ vào mỗi tối. Bà ngoại luôn nhắc nó:

            – Con phải chú ý coi chừng cửa ngỏ mỗi tối, dạo này thằng Tánh công an khu vực hay kiểm tra bất thần lắm.

Thằng Hòa tỏ vẻ hiểu biết:

            – Ngoại đừng lo, mỗi lần ông Tánh đến kiếm ăn hay kiểm tra hộ khẩu , là cả xóm báo động ầm ỉ. Đâu có ai ưa ổng.

..Còn tiếp

Xin đón đọc chương 5,6,7,8,9,10 trong Truyện Dài “Xóm Chùa” của Alain Bảo Phán sẽ xuất bản cuối năm 2021, đọc giả sẽ được dẫn dắt theo từng câu chuyện cuộc đời của thằng Hòa và Xóm Chùa theo dòng thời gian.

Chân Thành Cám Ơn – Tác Giả: Alain Bảo Phán

eBooks/Books của Tác giả trên kệ sách của Amazon:

1. Book/eBook/Audio về triết lý/truyện/âm nhạc và những chuyện chung quanh cuộc sống chung ta:

– Trong Vòng Tay Lạ (Tiểu Thuyết) : https://amzn.to/30pVkJu

– Shadow in Time – Đi Tìm Kỷ Niệm – Alain Bảo Phán (Truyện Ngắn Song Ngữ Anh Việt) : https://amzn.to/2ObtDkY

– Halloween with Alain Bao Phan: Bikini Girl – End of the Hallway (Song Ngữ Anh Việt) : https://amzn.to/3t0LlXb

– Tuyển Tập Truyện Ngắn: Nước Mắt Mùa Đông: https://amzn.to/30rMT06

2. Website của tác giả: – https://alainbaophan.com/​ – https://trongvongtayla.blogspot.com/​ – https://nuocmatmuadongcom.wordpress.com/

3/ Kênh Facebook – https://www.facebook.com/alainbaophan/

4/ Kênh Youtube: – http://bit.ly/3rxmj1u

5/ Kênh Twitter: Twitter: http://www.twitter.com/alainbao

6/ Kênh Instagram: – Instagram: http://www.instagram.com/alainbao

7/ Email liên lạc: – Mail to: nguyenphucbaophan@gmail.com hoặc alainbp2000@gmail.com

8/ Post Office liên lạc : Alain Bảo PO BOX 71595 Las Vegas, NV 89183

Chân Thành Cám ơn – Thank You Very Much

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s