Một Thoáng Lá Rơi – Alain Bảo
Đang mơ màng lim dim theo giấc ngủ, Khí hậu San Diego thật dễ chịu, gió nhẹ từ ngoài cửa sổ mang cái không khí ấm áp biển, len lõi vào căn phòng nhỏ, như mượt mà ru ngủ cho tôi.
Thình lình có tiếng gõ cửa nhè nhẹ :
” H , dậy đi con.. đi ra sân mà tập thể dục…”
Giựt mình tĩnh giấc, nhìn đồng hồ , tôi thấy chỉ mới 5 giờ sáng, giờ này nếu mà còn ở Las Vegas thì chắc tôi cũng nướng thêm 1 tiếng nữa, huống hồ lâu lâu mới ghé thăm thành phố gió biển êm đềm San Diego này.
Tôi lầm bầm thoáng nghĩ :” mới có sáng sớm, không biết sao ông dượng thức dậy sớm dữ..” Nhưng không dám cải lời, tôi vội trả lời:
– Dạ con xuống ngay đây
Vốn sống với mẹ và các dì cùng bà ngoại, cộng với những mùa hè đi tắm biển ở Nha Trang, tôi bao giờ cũng được sự ân cần, chăm sóc của các dì, mợ và nhất là Bà cô. Hình ảnh của 1 người cha đã di tản sau biến cố 30 tháng 4, 1 ông dượng, 1 người đàn ông trụ cột trong gia đình nói chung, đã thiếu vắng từ thở thiếu thời cho đến lúc trưởng thành. Tôi gặp ông dượng không nhiều cũng không ít, đối với tôi hình bóng ông dượng là 1 người đàn ông cao lớn, 1 ông thầy Toán khắc khổ, ít nói, mà nếu có nói đi nữa cũng chỉ vài câu ngắn gọn : “H hả, sao rồi con…”
Nghe mẹ tôi nói, Cậu và Dì giống ông dượng nhiều nên thông minh, tôi thường ậm ừ cho qua chuyện. Nhưng qua vài lần “đấu trí” với dì lúc còn nhỏ, và được những lời khuyên trầm lặng hữu lý của Cậu, tôi mới thấy 2 người được thừa hưởng “zen” phân tích sâu sắc, lối nghĩ logic này từ ông Dượng.
Có lần nghe đài RFA phỏng vấn nhà bình luận gia Trần Bình Nam nào đó trên internet, ngạc nhiên vì giọng nói đó không ai xa lạ chính là ông dượng Sơn.
Tôi gọi điện cho Dì ở Los Angles , và muốn hỏi Trần Bình Nam có phải là ông dượng hay không… Đó là lần đâu tiên và lần duy nhất 2 ông cháu trò chuyện khá lâu trên điện thoại, tôi được thấy sự biết nhiều hiểu rộng của ông dượng, và được nghe sự phân tích thật cặn kẻ từ đông sang tây về tình hình Việt Nam và thế giới.
Trước vài ngày tôi đi Houston, tôi có hỏi cậu hy vọng rằng, sẽ có ông dượng tại buổi cắm trại tắm biển San Clemente vào tháng 7, vì bác sĩ bảo còn 6 tháng, mà giờ này đã tháng 3, chỉ còn chưa tới 4 tháng nữa. Nhưng không, bên kia đầu giây điện thoại, giọng cậu thật trầm và lắng đọng: “Chắc không đâu .”
Đang ngồi lơ đãng nhìn ra cửa sổ ở nhà bạn tại Houston, sững sờ nghe mẹ tôi báo tin:” Ông Dượng Sơn mất rồi”.
Nhanh vậy sao ! Ngoài sân, nước mưa còn đang ẩm ướt trên sàn, quyện lại với những chiếc lá rơi rụng từ đêm qua, gió thổi mạnh lắc lư, đong đưa lá của những cành cây con, một chiếc lá vàng còn xót đâu đó rơi muộn màng, bay vội vàng giữa 1 mùa xuân chớm nở.
ALAIN BẢO
LAS VEGAS NEVADA
MARCH 24 2016