NẾU NGÀY ĐÓ….
Câu chuyện ngắn tôi kể sau đây hoàn toàn dựa trên sự thật, bạn đọc hãy cùng nhau suy nghĩ thật kỹ về hai chữ “Định Mệnh:”
Trên cao nhìn xuống đường phố, từ Thiền Viện Đại Đăng, khung cảnh buổi trưa hè tịch mịch, đâu đó tiếng phong linh vang lên nhè nhẹ, vài bóng khách vãng lai qua lại, ngọn gió lạnh dễ chịu của vùng San Diego làm tôi thiu thiu chợp mắt….
nha su
…..Được tin Huy, thằng bạn thân hồi còn học tại chức qua Chicago thăm Mai Khanh, Mộng Vân, tôi vội vàng gọi điện thoại hẹn ngày và mua vé câp tốc qua hội ngộ hàn huyên cùng các bạn. Năm đó hình như là năm thứ nhất của chương trình học Master, nên thật ra tôi không bận bịu gì mấy, ngoài những công việc giúp đõ, chấm điểm, và dạy phụ các lớp toán thống kê tại trường, hơn nữa lại nhằm vào hè , nên thời gian cũng thoải mái.
– Tôi, Khanh và Vân cùng đến vào trong những thời điểm năm 1990-1991, và lại cùng giống nhau hoàn cảnh nên rảnh rổi những mùa hè, chúng tôi thường gặp mặt thường xuyên tại Las Vegas hoặc Chicago. Xứ Mỹ lạnh lùng, cuộc sống vô cùng bận rộn, ngoài bà con họ hàng, tôi thật ra có 3 người bạn thân duy nhất là Khanh, Vân và Hằng. Vì vậy được tin Huy qua Chicago, tôi mừng vô cỡ, tôi nhớ mãi thằng bạn khá đẹp trai, hào hoa, lanh lợi, mà cả gia đình tôi và các dì rất quý.